top of page
Thay PM page.png

Sự khác nhau trước và sau khi Thiền Sư Giác ngộ

white-lotus-1392822.jpg

Hỏi: Kính thưa Thiền Sư Diệu Thiện, xin Thiền Sư khai mở cho chúng con biết sự khác nhau, trước và sau khi Thiền Sư Giác Ngộ?

Thiền Sư Thích Diệu Thiện trả lời:

Trước khi Giác ngộ:
 

  • Từ nhỏ, biết có Chốn về Giác ngộ, Thầy luôn thao thức, trăn trở, làm thế nào để về?  Khi có nhân duyên đọc cuộc đời Đức Phật, biết rõ chỉ có Giác ngộ mới giải thoát nguồn mê, chỉ có Giác ngộ mới giải thoát được cái khổ của sanh, già, bệnh, chết, chỉ có Giác ngộ mới giúp chúng sanh Giác ngộ, giải thoát khổ tử sanh.

  • Khi chưa Giác ngộ, đứng trước mọi sự, mọi vật, vẫn mờ mịt, không tỏ tường, không thấu suốt, nên không biết phải làm gì cho mình, cho người, thật bế tắc, khổ đau. (cho dù giai đoạn đó, Thầy có cơ hội học thông Kinh, Luật, Luận, công phu hành trì miên mật, ứng dụng tất cả các pháp môn, nội tâm chuyển hóa rất nhiều, nhưng Chốn về Giác ngộ vẫn mờ mịt, nội tâm vẫn bế tắc, không lối thoát.

  • Thầy thường thao thức, trăn trở, và hỏi lại chính mình: Tại sao tu bao nhiêu năm mà vẫn bế tắc, đường về Giác ngộ tuy thấy rất gần, nhưng vẫn xa vời vợi. Làm thế nào để sớm trở về sống như Phật, Bồ Tát, chư Tổ: Có đầy đủ Trí Tuệ để thấu suốt tâm người, có Từ bi bao la để thương tất cả chúng sanh vô điều kiện, có đầy đủ phương tiện, diệu dụng để độ chúng sanh thành Phật, giải thoát khổ tử sanh. Nỗi thao thức luôn canh cánh trong lòng, tạo thành sức mạnh đẩy Thầy đứng lên đi tìm câu trả lời dù phải bỏ thân mạng.


Sau khi Giác ngộ Tất cả câu hỏi trên đều có câu trả lời.
 

  • Lập tức Nguồn Mê chấp sụp, Nguồn Sáng Chơn Như xuất hiện. Tâm thể rỗng rang, thanh tịnh, vô nhiễm, trong ngoài rõ ràng thường biết, Tình thương chúng sanh liền có mặt một cách tự nhiên. Ngay lúc ấy, đại nguyện độ sanh liền có mặt, chỉ mong giúp tất cả chúng sanh thể nhập chơn như để ra khỏi cái khổ trôi lăn sanh tử.

 

  • Tánh Thấy: Thấu rõ thể tánh thanh tịnh và thấu suốt cội nguồn mê chấp nơi mỗi người, dù họ nói hay nín, Từ tánh thấy vô nhiễm đó có khả năng đánh thức tiềm năng Giác ngộ nơi mỗi người để họ phát tâm cầu Giác ngộ, giải thoát nguồn mê chấp, ra khỏi khổ tử sanh.

 

  • Tánh Nghe: Nghe rõ nguồn tâm mỗi chúng sanh như chính họ là, rõ suốt mỗi người đang nghĩ gì, nói gì, vì sao họ nói, câu nói đó phát xuất từ nguồn mê chấp nào? Ngay cả đứng trước trăm ngàn người, tánh nghe đó vẫn lưu xuất không ngăn ngại và giới hạn.

 

  • Diệu Dụng: Tánh Sáng đó biết rõ nguồn tâm mỗi chúng sanh, nên lưu xuất muôn ngàn phương tiện, đánh thức tiềm năng Giác ngộ nơi mỗi người, giúp họ nghi sâu cái khổ sanh tử, phát tâm cầu Giác ngộ để ra khỏi cái khổ trôi lăn trong sanh tử.
    Tánh Sáng đó lưu xuất tự nhiên, nhìn mọi thứ tỏ tường và rõ ràng trước mắt như chính nó là, không hề dùng tâm phàm phu như: ý thức, suy nghĩ, hoặc phán  đoán....

 

  • Tâm Từ Bi: Bao la rộng lớn, bình đẳng trước tất cả chúng sanh, cho dù họ thế nào? Tin, không tin, ủng hộ, tán dương, hoặc chống phá, phỉ báng, chỉ trích... Tâm Từ bi đó không hề bị ô nhiễm, không hề ngăn ngại, vì thấu suốt được cái khổ mà chúng sanh đang bị bao trùm bởi vô minh, tham ái và sân hận. Càng thấy, càng thương và đại nguyện độ sanh càng lớn, mong sao tất cả chúng sanh trên thế gian này sớm Giác ngộ, giải thoát khổ tử sanh.


Cho nên, một hành giả để được Giác ngộ, giải thoát, phải có trăn trở lớn về khổ sanh tử, sự trăn trở này là sức mạnh đẩy hành giả lội ngược dòng sinh tử, vuợt qua bao chông gai, chướng ngại về đến nguồn Giác ngộ và là sức bật, bẩy hành giả thể nhập vào thể tánh Chân thường, vô nhiễm, thanh tịnh và phá sập cội gốc vô minh, tham ái, trở thành bậc Giác ngộ.

bottom of page