top of page
5-KhaiTamBar.jpg

 

Sám Nguyện

Nam Mô Phật Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni (3L) (c)
 
Kệ Khai Kinh

 
Phật pháp cao sâu không gì sánh

Ngàn năm nào dễ gặp được đâu

Nay con nhận rõ con đường sáng

Xin nguyện hành thâm lý nhiệm mầu. (cc)
 
Sám Nguyện

Chúng con quỳ trước Phật đài,

Hương lòng dâng lên một nén,

Gục đầu dưới chân Như Lai,

Thành khẩn dâng lời sám nguyện. (c)
 
Chúng con nhiều kiếp, nhiều đời,

Mê lầm đuổi theo tham dục,

Làm khổ biết bao nhiêu người

Não phiền dày thêm ôm chấp.

Chỉ biết hám danh, hám lợi,

Thói đời ngày một sâu dày.

Chỉ biết tham tình, tham của,

Ôm ghì thỏa mãn không hay.

Quay cuồng đúng sai, hay dở,

Say mê thành bại, được thua,

Hơn rồi muốn mình hơn nữa,

Bao nhiêu thủ đoạn không chừa. (c)
 
Vừa ý hả hê cười nói,

Nghịch lòng, trách móc giận hờn.

Nông nỗi buông lời vụng dại,

Gây nhiều đổ vỡ đau thương.

Nhiều lúc ăn năn, hối tiếc

Nghe lòng ray rứt xót xa.

Nhưng vừa mới nhìn thấy mặt

Là gây thêm lớn bất hòa.

Vì không nhìn ra sự thật,

Dối mình, gạt gẫm luôn người,

Tâm bệnh, giỏi luồn, giỏi lách,

Khéo che đậy mãi không thôi. (c)
 
Quen trong cưng chiều thỏa mãn,

Vừa lòng còn muốn hơn thêm,

Không biết mình đang nuôi lớn,

Si mê, ôm chấp, khổ phiền. (c)

Cái đẹp, nhìn hoài chưa thỏa,

Ngọt ngào, ôm giữ lời khen,

Miếng ngon, ăn hoài chưa đã,

Ngọt ngon nuôi dưỡng cơn thèm.

Mất ngủ một đêm, lo bệnh,

Không ăn một bữa, sợ đau,

Loay hoay lo thân nóng lạnh,

Nắng mưa, sương gió, dãi dầu.

Cưng chiều xác thân tham dục,

Tạo thêm tội chướng một đời.

Lao đao đuổi tìm hạnh phúc,

Chuốc đầy phiền lụy mà thôi. (c)
 
Cũng vì một niệm lầm mê

Lang thang làm thân cùng tử,

Ngược xuôi quên mất lối về,

Không biết đâu bờ bến đỗ?

Bây giờ còn lại gì đây?

Về đâu khi giây phút cuối?

Trôi lăn qua tháng năm dài,

Đã trót gây bao lầm lỗi…

Nguyện nay quỳ trước Phật đài,

Thiết tha cúi đầu sám hối. (c)
 
Duyên may gặp được chánh pháp,

Nhận ra lầm chấp nơi mình.

Mê theo một niệm chấp thật

Nổi chìm trong cõi tử sinh.
 
Bây giờ được gặp Minh Sư

Quanh con đều là bạn Giác

Nguyện đi trọn đường giải thoát

Trở về bản thể Chân như.
 
Nhận ra mặt trời Giác Ngộ

Ngày đêm thường sáng nơi mình.

Trong niềm vui Xuân Bất Tận

Giúp người thoát khổ tử sinh. (cc)

bottom of page