
Độ Ta Tức Độ Nàng
~ Thiền Sư Thích Thông Hội ~
Phật tại tâm, mê che lấp
Mãi đuổi theo niệm mất mình.
Nghiệp trần tương tư ngày đêm
Tiếng mõ không sao dứt tình.
Vào chùa vương mãi bóng hình
Bồ đề chẳng thể nở hoa.
Lời Kinh còn vang vọng mãi
Khổ hận đuổi theo mấy thu.
Vì lầm, không thông Mê Giác
Chấp tướng cầu Phật bên ngoài
Khổ phiền nào hay vì sao
Kiếp kiếp không thể quay đầu
Càng ngày càng xa cách Phật
Kệ Kinh có nghĩa gì đâu?!
Vì chưa độ ta, sao độ nàng?
Dòng đời trôi đâu hữu ý
Sao trách nước chảy vô tình?
Vạn thuở nhân duyên hợp tan
Cớ sao tâm rối loạn?
Bồ đề tâm không tiếng, hình
Cuồng điên mãi chấp thật duyên.
Sống bằng tâm chìm đắm
Càng tu, càng xa Thế Tôn
Lại, nội tâm không tỏ rõ
Cố chấp duyên tình thảm họa
Lòng nặng tương tư người xưa
Nhớ tưởng không rời bóng hình.
Hỏi lại, tu thế này?
Mù mờ gõ mõ tụng kinh!!!
Nên, chưa độ ta, sao độ nàng?!
Ngày ngày thắp lên Tuệ Giác
Thấu suốt rõ ràng ta, người
Vạn thuở nhân duyên hợp tan
Bổn lai vô nhất vật.
Bồ đề tâm không tiếng, hình
Tỏ tường thấu suốt nguồn cơn
Phá lầm mê, phiền chấp
Người xưa cũng như thoáng mây!
Tự tại, thong dong, sáng tỏ
Ứng cả nơi nguồn Giác Ngộ.
Nguồn Tuệ vô biên Từ bi
Giải thoát duyên tình muôn đời.
Đền Phật ân, kiếp này
Vào đời độ khắp quần sanh.
Người ơi, độ ta tức độ nàng!
Đọc thêm về Nhân duyên ra đời bài hát “Độ Ta Tức Độ Nàng” do chính Thiền Sư Thích Thông Hội cảm tác.